Phao lô không nói chuyện với một người thật. Ông đang hành động như thể đang tranh luận với một người Do Thái. Phao lô làm việc nầy nhằm dạy dỗ khán giả của ông rằng Đức Chúa Trời sẽ đoán phạt người nào cứ tiếp tục phạm tội, bất kể là Do Thái hay dân ngoại. (Xin xem: [[rc://vi/ta/man/translate/figs-apostrophe]]
# bạn
Ở đây từ ngữ “bạn” ở dạng số ít. (Xin xem: [[rc://vi/ta/man/translate/figs-yousingular]])
# hỡi người, là người lên án
Ở đây, từ ngữ “người” được dùng để trách mắng hoặc chế giểu một người nghĩ rằng họ có thể hành động giống như Đức Chúa Trời và đoán xét kẻ khác. Có thể dịch lại câu nầy. Tham khảo: "Chẳng qua anh chỉ là con người, nhưng anh lại đoán xét kẻ khác và nói rằng họ đáng bị Đức Chúa Trời đoán phạt”