vi_gl_vi_tw/bible/other/king.md

3.2 KiB

Vua, vương quốc, vương quyền

Định nghĩa:

Vua là người cai trị tối cao trên một thành phố, một tiểu bang hay một quốc gia.

  • Một vị vua thường được chọn vì có mối liên hệ gia đình với những vị vua trước.
  • Thông thường khi một vị vua qua đời thì con trai đầu tiên của ông sẽ lên làm vua.
  • Trong thời cổ đại, vua có thẩm quyền tuyệt đối trên dân chúng trong vương quốc của ông.
  • Trong trường hợp hiếm hoi, từ “vua” được dung để chỉ về một người không thực sự là vua, chẳng hạn như “vua Hê-rốt” trong Tân Ước.
  • Trong Kinh Thánh, Thiên Chúa thường được gọi là vua cai trị trên dân Ngài.
  • “Vương quốc của Thiên Chúa” chỉ về sự cai trị của Thiên Chúa trên dân Ngài.
  • Chúa Giê-xu được gọi là “vua của dân Do Thái”, “vua của Y-sơ-ra-ên” và “vua của các vua”.
  • Khi Chúa Giê-xu trở lại, Ngài sẽ làm vua cai trị thế giới.
  • Từ này có thể được dịch là “thủ lĩnh tối cao”, “lãnh đạo tuyệt đối” hay “lãnh đạo tối cao”.
  • Cụm từ “vua của các vua” có thể được dịch là “vua cai trị trên mọi vua”, “lãnh đạo tối cao có quyền trên tất cả mọi người lãnh đạo”.

(Xem thêm: thẩm quyền, Hê-rốt An-ti-ba, vương quốc, vương quốc của Thiên Chúa)

Kinh Thánh tham khảo:

Ví dụ từ câu chuyện Kinh Thánh:

  • 08:06 Một đêm nọ, Pha-ra-ôn, danh hiệu người Ai Cập dùng để gọi vua của họ, mơ thấy hai giấc chiêm bao khiến ông vô cùng phiền não.
  • 16:01 Dân Y-sơ-ra-ên không có vua nên ai nấy làm theo điều mình cho là phải.
  • 16:18 Cuối cùng, dân chúng cầu xin Thiên Chúa lập cho họ một vua giống như các dân tộc khác.
  • 17:05 Cuối cùng, Sau-lơ chết trong chiến trận, Đa-vít lên làm vua dân Y-sơ-ra-ên. Ông là một vị vua công chính được dân tộc yêu mến.
  • 21:06 Các nhà tiên tri của Thiên Chúa nói rằng Đấng Mê-si sẽ là một tiên tri, một thầy tế lễ và một vị vua.
  • 48:14 Đa-vít là vua của Y-sơ-ra-ên còn Chúa Giê-xu là vua của cả vũ trụ!

Dữ liệu từ:

  • Strong's: H4427, H4428, H4430, G935, G936