# Nhưng có người sẽ nói Gia-cơ mô tả một trường hợp giả thiết trong đó có người phản đối sự dạy dỗ của ông trong 2:14-17. Gia-cơ đặt tên cho người nầy là “người khờ dại” trong câu 20. Mục đích trong sự bàn luận về giả thuyết nầy là sửa sai sự hiểu biết của độc giả của ông về đức tin và việc làm. (See: [[rc://vi/ta/man/translate/figs-hypo]]) # Anh có đức tin, còn tôi có hành động. Gia-cơ đang mô tả một sự phản đối có thể xảy ra đối với sự dạy dỗ của ông. AT: “Nếu một người có đức tin, một người khác thì làm việc lành thì có thể được chấp nhận. # Hãy chỉ cho tôi đức tin của anh Từ “tôi” nói về Gia-cơ. # ngay cả ma quỷ …..run sợ "run sợ” # Anh bạn khờ khạo của tôi ơi, anh có muốn biết rằng đức tin không có hành động là vô ích không? Đây là câu hỏi tu từ dùng để trách mắng người không muốn nghe theo Gia-cơ. Tham khảo cách dịch: “Anh chàng khờ dại kia! Anh không muốn nghe tôi giải thích rằng đức tin không có việc làm là vô ích sao”. (See: [[rc://vi/ta/man/translate/figs-rquestion]])