|
\v 44 Ngài lấy mây che mình, đến nỗi chẳng lời cầu nguyện nào thấu qua được. \v 45 Ngài làm chúng tôi ra của bỏ, ra đồ rác rến trong dân sự. \v 46 Mọi kẻ nghịch thù hả miệng chúng rộng ra chế giễu chúng tôi. \v 47 Nỗi sợ hầm hố, hoang vu và nghiền nát giáng trên chúng tôi. |